Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên. Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. Chỉ đơn giản là vì họ có cùng những sở thích và thấy vui khi cùng thể hiện những điểm tương đồng đó mà thôi.
- Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn. Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm. - Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian.
Rồi họ làm việc trong cùng một công ty và mua nhà trả góp ở cùng một chung cư. Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy. Anh bắt đầu có cảm giác như đang đứng trước tòa và bản thân anh không thích tình cảnh này chút nào.
Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Thời gian thấm thoát trôi qua, mới đó mà đã ba tháng kể từ ngày họ được nhận công việc mới. - Tôi nghĩ mình đã hiểu, nên sẽ không làm phiền ông nữa.
Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp. Anh thầm nghĩ về hiệu quả không gì so sánh được từ những niềm vui và thành quả mà nghệ thuật ủy thác công việc đã mang đến cho anh.
Áp dụng mức độ này khi bạn cần thu thập thêm thông tin trước khi tiến hành ra quyết định. Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu. Tôi gọi cậu vì muốn trao đổi với cậu vài điều về dự án vừa rồi tôi đã giao cho cậu.
- Ôi, đẹp quá! - Vợ anh thốt lên khi nhận bó hoa tươi thắm và cái ôm thật chặt của anh. - Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào? - Jones này, quả thật cậu không chỉ là một người anh, một người bạn mà còn là một người thầy của tớ nữa.
Vì thế, anh bắt tay vào chuẩn bị thật kỹ những phạm vi yêu cầu đối với từng công việc trước khi giao việc cho họ. Nhờ phân công công việc, James có nhiều thời gian rỗi rãi hơn. Anh cũng muốn tỏ ra tế nhị để không làm cô bị thất vọng, nhưng quả thật kết quả hoàn toàn khác với những gì anh mong đợi.
Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó. Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy.
Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên. Họ không đạt chỉ tiêu đã được giao. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy.