Thế nhưng chúng ta lại thưởng bỏ ra quá nhiều thời gian để đấu tranh với cái phức tạp của cuộc sống trong khi lại phớt lờ đi bản chất đơn giản của nó. Một vài ngày trước buổi lễ tốt nghiệp, cô đưa cho tôi xem cuốn sổ tiết kiệm. Phải mất một thời gian dài tôi mới nhận ra rằng sự không trung thực là tâm điểm của mọi sự xấu xa và tôi phải trả giá về tinh thần nhiều nhất.
Phương cách này cũng có thể so sánh với việc xây dựng một căn nhà gạch. Như Edward Albee viết trong vở kịch Câu chuyện sở thú, … khi cần thiết, chúng ta cũng nên đi một đoạn đường dài để sau đó, quay trở lại và nhận ra đâu là con đường ngắn hơn mà mình đang tìm. Thomas Edison và Albert Einstein không phải là hai con người đầu tiên hiện lên trong tâm trí khi tôi nghĩ về tính hài hước , vui đùa sẽ làm giảm bớt hay phá vỡ sự căng thẳng.
Và có lẽ đây là thói quen tốt nhất của tôi. Những suy nghĩ của chúng ta, dù tích cực hay tiêu cực sẽ định hướng hành động của chúng ta. Ngay sau đó, tôi quyết định sẽ ngay thẳng, chính trực trong tất cả mọi việc.
Để tạo ấn tượng tốt đối với người khác, chúng ta có khuynh hướng xây dựng một hình ảnh khác với con người thực của mình. Về kinh nghiệm thất bại, tôi nghĩ ngay đến hai người nổi tiếng là Albert Einstein và Thomas Edison. Khát vọng khác với khả năng, là điểm khác biệt giữa người bình thường với người thành công.
Nhưng đó chỉ là những trường hợp ngoại lệ. Tôn trọng luật pháp không phải là điều cần phải tính toán, trốn tránh. Bà ta nói thêm rằng chúng chẳng có gì liên quan đến thành công.
Tôi gợi ý cô nên đặt mục tiêu cho mình cao hơn một chút nữa. Mỗi ngày, tôi phải tự đấu tranh với chính mình để giữ tính trung thực trong trận chiến vô hạn giữa cái đúng và cái sai, cái tốt và cái xấu vốn có trong cuộc sống này. Bất chấp sự khác biệt về tín ngưỡng, quan điểm, tuổi tác, nòi giống, văn hóa, sở thích, phong cách sống, chúng ta cần nhận ra rằng tất cả chúng ta thường có hai điểm chung.
Dù thế nào đi nữa, thể hiện sự quan tâm lẫn nhau và biết trân trọng cuộc sống vẫn luôn là yếu tố đầu tiên đem lại một cuộc sống tốt đẹp. Thế nhưng Gates đã nhận ra những khả năng khác nữa: Ông thường nghĩ về chúng khi ngồi nghe giảng những môn học mà ông không mấy thích thú. Họ luôn quan tâm, tôn trọng và biết cách khơi dậy những điều tốt đẹp ở người khác.
Nói đoạn ông rút chiếc ví ra và đưa cho tôi xem một tấm thiếp nhỏ nằm bên trong đó. Từ khi thực hiện lời cam kết đó, tôi cảm nhận được một sự bình yên trong tâm hồn mà tôi từng nghĩ là không thể nào có được. Bộ não con người không hướng tới cái tổng quát mà hướng về cái đích cụ thể.
Và tôi cảm thấy nản lòng từ đó. Tính kỉ luật giúp chúng ta hoàn thành những việc khi chúng cần phải được hoàn thành, chứ không phải khi chúng ta cảm thấy thích hoàn thành chúng. Rồi sau đó bạn cần quyết định khi nào bạn bắt tay vào việc làm đó, và tự cam kết với mình về một thời gian biểu cụ thể.
Và đến năm 2005, người Mỹ kỉ niệm lần thứ 68 ngày khánh thành chiếc cầu nổi tiếng Golden Gate niềm tự hào của người Mỹ. Viết ra các mục tiêu là hành động cam kết đầu tiên với chính mình. Đó chính là sử dụng thời gian một cách tối ưu.