Chúng ta có và luôn luôn đã có tất cả số thì giờ trời cho. Và thưa bạn, có lẽ bạn là một thư kí công ty địa ốc, bạn ghét nghệ thuật, muốn bồi dưỡng tâm hồn bất diệt mà không thể yêu công việc thư ký của bạn được vì nó đáng chán lắm? Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết.
Hỡi người đời, anh phải tự biết anh. Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết. Vậy, chúng ta bắt đầu xét quỹ chi tiêu thời giờ mỗi ngày.
Cứ tiếp tục đi, cứ tiến tới. Tuy đã ra đời cách đây một vài thập niên, nhưng xét thấy tác phẩm vẫn còn có những lời khuyên có giá trị, Nhà xuất bản Trẻ xin giới thiệu cùng bạn đọc, hy vọng sẽ góp thêm được một ý kiến bổ ích về phương pháp tổ chức cuộc sống. Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn.
Bạn đi chưa được mười bước thì trí óc bạn đã nhảy nhót ra khỏi vật đó, và đương giỡn với vật khác dưới mắt bạn. Tiền thuê nhà lại tăng nữa. Khi thử làm rồi mới thấy sự gắng sức đó không phải ít đâu vì cần hy sinh một chút.
Nghĩ kỹ, ta sẽ thấy việc tạo hoá tiếp tế thời-gian cho ta quả là một phép mầu hiện ra hằng ngày. Sau cùng, khi lựa công việc đầu để làm trong giờ rưỡi buổi tối bạn chỉ nên theo sở thích va xu hướng của bạn thôi. Bạn phải sống với số thời gian là 24 giờ một ngày.
Những phút ấy phải thiêng liêng, hoàn toàn thiêng liêng như buổi tập diễn kịch hoặc một cuộc đấu quần vợt. Nếu một người làm cho hai phần ba đời sống của mình tuỳ thuộc một phần ba còn lại, mà trong một phần ba này lại uể oải làm việc, thì làm sao hy vọng sống một cách đầy đủ được? Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương.
Bạn bảo bạn không biết chơi dương cầm, không biết chơi vi-ô-lông và tới băng-giô cũng không biết gảy, tóm lại, chẳng biết chút gì về âm nhạc cả. Bạn nào ghét nghệ thuật và văn chương đấy? Tôi đã hứa với bạn xét riêng trường hợp của bạn thì tôi đã xét rồi đấy nhé! Bây giờ đến trường hợp - cũng may là rất thông thường - của những người thực sự "thích đọc sách". Bảo rằng trí óc bạn không thể tập trung vào một tư tưởng là không có căn cứ.
Tôi không cần biết bạn tập trung tư tưởng vào cái gì, miễn bạn chịu luyện cái bộ máy suy nghĩ của bạn là được. Nếu bạn không chịu khó suy nghĩ mệt nhọc 45 phút (mới đầu, công việc ấy chán lắm) thì một giờ rưỡi đọc sách mỗi đêm sẽ uổng lắm. Một chương trình làm việc hàng ngày không phải là một tôn giáo.
Muốn sống đầy đủ, điều kiện thứ nhất là phải kiểm soát được trí óc. Thật là một chế độ dân-chủ lý-tưởng. Cũng chẳng cần sách.
Trong 16 giờ đó thầy không phải kiếm ăn, không phải lo vấn đề tiền bạc, thầy sung sướng, rảnh rang. Chắc chắn là như thế sẽ có lợi. Tới nhà, bạn không ăn ngay.