Waston nói với nhân viên Trung thành với công ty chứ không phải với tôi và ai không yêu công ty với tất cả trái tim thì hãy tìm một nơi khác để làm. Năm sau Hitle tấn công Áo. Watson bước lên bục phát biểu, và rõ ràng là ông có phần nổi cáu.
Drucker nhớ lại với US Today năm 2006 rằng, khi ông đưa bản thảo bài báo cho tòa soạn, các sếp nhìn sơ qua các từ như hòa bình, xử lý dữ liệu và quăng bản thảo vào sọt rác với nhận xét mà Drucker còn nhớ đến tận tuổi 80: Watson là một gã gàn. IBM sẽ trở lại vì tinh thần khôi phục đã trở thành giá trị bất biến của doanh nghiệp này. Tom đã mất 6 năm lê lết ở ba ngôi trường để lấy được bằng trung học và phải nhờ đến sự độ lượng và đồng cảm của vị trưởng khoa, ông mới tốt nghiệp trường Đại học Brown.
Khi Tom không chịu xưng hô thưa ông thưa bà như văn hóa mà Watson đã dày công xây dựng, Watson đã từng gào lên trong cuộc họp: Câm cái mồm anh lại Maney đã tìm thấy một chi tiết như vậy. Điều này cho thấy, Watson đã coi trọng nhân viên hơn lợi nhuận. Đó là buổi lễ khánh thành Trường Huấn luyện (schoolhouse) của công ty IBM.
Chúng ta luôn nhận thấy rằng chúng ta có nhiều thời gian hơn chúng ta tưởng. Có lẽ ông tin rằng bài giảng của ông có thể làm thay đổi con người này. Ví dụ như Henry Ford của Ford Motor, Thomas Watson của IBM hoặc là Ray Kroc của McDonald, họ là những biểu tượng vĩ đại và giá trị huyền thoại trong văn hóa tập đoàn của họ.
Nhưng đặt cược vốn thường là ngôn ngữ của các nhà quan sát bên ngoài, nghe có vẻ như là các nhà doanh nghiệp không thèm đến lý trí mà chỉ dựa vào niềm tin. Trong di chúc của mình, ông không quên chia sẻ cho những trợ lý, thư ký, nhân viên tiếp tân và cả những người điều khiển thang máy. Đó là, nếu Watson cha đặt think - suy nghĩ lên hàng đầu với 3% rồi 6% chi phí cho R&D, thì Tom cũng đã đưa IBM thực sự bước vào khoa R&D.
một tên gọi khác của IBM nhưng khách hàng doanh nghiệp thì không được gì. Watson nhận ra con trai mình vừa làm một cuộc cách mạng tư tưởng nhằm biến cái không thể (phải nợ) thành cái có thể (không nợ). Trong bản vẽ đó, có một con vịt quay đầu đi theo hướng ngược lại.
Người ta lắng nghe ông hùng biện là phải, bởi lẽ bất cứ ai nghe đến những yếu tố làm nên số phận thì lập tức sẽ chú ý lắng nghe, dù là chúng được đặt trong phạm vi kinh doanh hay phạm vi nào đi chăng nữa. Nếu chỉ với diễn thuyết mà đem đến cả nhận thức và hành động thì có lẽ ai cũng làm quản lý được, và quản lý chẳng cần là một khoa học. Ông bắt đầu viết lên tấm bảng trắng:
Đó có lẽ là một nhận định chuyên nghiệp. Có lẽ ông tin rằng bài giảng của ông có thể làm thay đổi con người này. Watson mời Supa gia nhập IBM và công việc của nhà tâm lý này là giúp Watson chứng tỏ cho mọi người thấy được định nghĩa của Supa là có cơ sở, tại IBM.
Lý do của chuyến đi là vì Watson đã chứng tỏ khả năng tạo ra một chi nhánh làm ăn hiệu quả nhất trong toàn công ty và do đó, công việc mới được đặt ra là mở một công ty mới do NCR bảo trợ. Watson bắt đầu xuất hiện khắp mọi nơi. Trong khi các nhà kinh doanh chờ đợi IBM (hay ai đó) kết hợp những cuộc cách mạng công nghệ đó lại trong một cái máy, để họ chuyển thành một sức mạnh, một phương tiện và các giá trị sử dụng cho việc làm ăn, thì IBM đã không làm.
Tường thuật vừa rồi của Lucinda, cháu gái của Watson, đã cho thấy Watson không hẳn là ông già bảo thủ như bình luận của nhiều nhà nghiên cứu. Đại diện 95 công ty Mỹ và hơn 1. Vị chủ tịch thích nhân viên treo hình của mình trong phòng làm việc, giờ đây xưng chúng ta khi nói chuyện