Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng. Nếu không, họ tiếp tục làm rõ ý đó. Anh chỉ thích tặng hoa cho em, thế thôi.
James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm.
- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết.
Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình. James hiểu những công việc còn lại mà anh sắp sửa giao cho các nhân viên của mình sẽ khó khăn hơn trước. Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào?
Điều này giúp ghi nhận những thành công, phát hiện thiếu sót cần khắc phục và rút ra bài học, nếu có. - James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng. Quả thật là đúng như thế, tất cả nhân viên cùng phòng với Jones đều cảm thấy như vậy.
Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. - Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không? "Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi.
Các bà mẹ của họ vốn là hai chị em sinh đôi giống nhau như đúc và luôn là những người bạn tốt nhất của nhau. Tớ rất ghét những thứ đó. Nghiên cứu và chọn cách thực hiện tốt nhất; thông báo nguyên nhân chọn lựa; khởi xướng việc chọn lựa.
Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc. Và khi công việc không được như ý thì chính James là người phải chịu trách nhiệm sửa chữa những sai lầm ấy. James cảm thấy rất vui.
Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói. - Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu.
Còn sau đó thì anh chỉ muốn bật ti vi lên xem trong giây lát rồi đi ngủ. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Trước mặt James là hồ sơ của dự án mà sếp đã giao cho.