Đó là một câu chuyện khác… Đừng chỉ chú trọng đến bằng cấp. Họ không nói một cách gượng gạo, cũng không giấu những cảm xúc chân thật của mình, lúc vui hay lúc buồn, khi sợ hãi hay khi bình tĩnh.
Một số người hỏi tôi rằng có thuật thần bí nào mà có thể cuốn hút khán giả như vậy. Hoặc là: - Có lẽ tôi đã không hiểu kỹ vấn đề lắm. Họ biết bù lấp nhược điểm này bằng cách nói chuyện có duyên, bằng vốn kiến thức phong phú và kỹ năng chuyên môn hoàn hảo.
Chỉ cần nói một cách chân thành rằng: Tôi xin chia buồn. Toàn những nhân vật tai to mặt lớn, Larry ạ! Có thể bạn hơi liều khi khen một nữ đồng nghiệp trong cơ quan rằng: Cô trông thật tuyệt vời khi mặc chiếc áo này! hay Chiếc váy này làm cho cô thật lộng lẫy!.
Và tôi không phải là một người nhận lương hưu của công quỹ, các ông thấy không? Lạy Chúa! Lẽ ra người ta nên công bố điều này. Khán giả thấy tôi đột nhiên biến mất. Khi đã vượt qua được nỗi sợ cái micro, tôi tự yêu cầu mình phải làm được hai việc:
Tôi mơ màng ngó cái đồng hồ, đến rồi, 9 giờ 30. Nụ cười mỉm của Burns như một giọt nước làm tràn ly vậy. Anh chàng giậm chân thình thịch, cụp tay lên miệng làm loa rồi hét toáng lên: Moppo! Moppo! Về nhà ngay! Cậu… đang chết!.
Đây là một chuyện cười. Chà, việc mô tả phong cách của mình thì khó hơn nhiều so với mô tả phong cách người khác. Bạn không cần phải nói chuyện cứ như là một cái máy đánh bóng (apple polisher) vậy.
Và tôi hỏi vị khách của chúng ta câu hỏi đầu tiên: Tôi muốn mình ngày một tiến triển hơn và giọng nói là một trong những ưu điểm mà tôi có. Đó là lý do tại sao họ rất chăm chú lắng nghe bạn nói.
Cha là người mà tôi gần gũi nhất. Bởi ông nghe nói nước Mỹ là nơi đầy hứa hẹn, rằng những con đường ở đây đều lát bằng vàng! Nhưng tới đây ông đã học được ba điều: Sinatra đã đưa ra một cái nhìn mới về một nội dung cũ.
Một lần nọ Jim tâm sự với tôi rằng anh rất bực mình khi một số người gặp ai cũng hỏi Khỏe không? cho có lệ rồi chẳng thèm chú ý nghe câu trả lời. Sở dĩ không có những tràng vỗ tay đơn giản là vì họ quá bất ngờ, họ không biết bao giờ tôi mới vô đề nói về tương lai của thương thuyền nước Mỹ! Từ đó trở đi, không bao giờ tôi quên đề tài mà tôi sẽ nói. Trong cuốn sách: You Can Negotiate Anything, Herb nhấn mạnh rằng muốn đàm phán thành công thì bao giờ cũng phải có một niềm tin mạnh mẽ, không bao giờ để cho đối phương thấy sự nao núng.
Thế mới biết trong buôn bán thì cách nói khôn khéo có ý nghĩa rất quan trọng. Jack ngồi bệt xuống đất, đọc hàng giờ liền để biết đặc trưng của từng quyển sách giáo khoa, và nói đi nói lại những câu chào mời. Tôi sẽ được làm việc giống như Arthur Godfrey, phát thanh viên nổi tiếng của đài CBS lúc bấy giờ.