"Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". - James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết: Nhưng quả thật, với một khối lượng công việc như thế, anh dường như không còn thời gian để chú tâm đến mọi thứ chung quanh và áp lực công việc khiến anh quên khuấy những nguyên tắc nhã nhặn trong giao tiếp.
Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. Họ mong muốn tìm ra giải pháp cho những khó khăn mà họ (hay tổ chức của họ) đang gặp phải. - Thôi khỏi, tớ mới uống xong.
Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. Công việc thuận lợi, cuộc sống hạnh phúc - mọi thứ có vẻ như rất suôn sẻ đối với họ. Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm.
Thời gian thấm thoát trôi qua, mới đó mà đã ba tháng kể từ ngày họ được nhận công việc mới. - Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.
Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng. Khi nhìn thấy nụ cười bắt đầu nở trên môi James, Jones nói: - Bản tổng kết công việc à? Nghe cứ như trong quân đội ấy.
Thậm chí nếu có được chút thì giờ rảnh rỗi, anh cũng đã quá mệt mỏi. Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau! Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt.
Thế nhưng cứ mỗi lần giao việc cho họ là y như rằng anh lại phải gánh thêm một số việc nữa. Lúc nào anh cũng sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm của mình với bất kỳ ai. Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc.
Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. - Không đơn giản đâu.
Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. - Bản tổng kết công việc à? Nghe cứ như trong quân đội ấy.
- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ. Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế. Tớ vẫn không thể hiểu được.